独行五首 其一

作者:邓良佐 朝代:南北朝诗人
独行五首 其一原文
《毛诗序》云:“《北门》,刺仕不得志也。言卫之忠臣不得其志尔。”郑玄笺曰:“不得其志者,君不知己志,而遇困苦。”三家诗无异义。朱熹《诗集传》申论云:“卫之贤者处乱世,事暗君,不得其志,故因出北门而赋以自比。又叹其贫窭,人莫知之,而归之于天也。”但方玉润《诗经原始》则说:“《北门》,贤者安于贫仕也。”现代学者(如高亨《诗经今注》、程俊英《诗经译注)等)一般都认为这是一首小官吏不堪其苦而向人怨诉的诗。从诗的语言看,并没有“忠臣不得其志”或“安于贫仕”之意,旧说未免令人感到迂曲,今人的“怨诉”说则解释较为圆满。诗中的小官吏公事繁重苛细,虽辛勤应付,但生活依然清贫。上司非但不体谅他的艰辛,反而一味给他分派(...)
此词上片望月,既怀逸兴壮思,高接混茫,而又脚踏实地,自具雅量高致。一开始就提出一个问题:明月是从什么时候开始有的——“明月几时有?把酒问青天。”把酒问天这一细节与屈原的《天问》和李白的《把酒问月》有相似之处。其问之痴迷、想之逸尘,确实是有一种类似的精、气、神贯注在里面。从创作动因上来说,屈原《天问》洋洋170余问的磅礴诗情,是在他被放逐后彷徨山泽、经历陵陆,在楚先王庙及公卿祠堂仰见“图画天地山川神灵”及“古贤圣怪物行事”后“呵而问之”的(王逸《楚辞章句·天问序》)。是情景触碰激荡的产物。李白的《把酒问月》诗自注是:“故人贾淳令予问之。”当也是即兴遣怀之作。苏轼此词正如小序中所言是中秋望月,欢饮达旦后的狂想之曲,亦属“伫兴之作”(王国维《人间词话》)。它们都有起得突兀、问得离奇的特点。从创作心理上来说,屈原在步入先王庙堂之前就已经是“嗟号昊旻,仰天叹息”(王逸《楚辞章句·天问序》),处于情感迷狂的精神状态,故呵问青天,“似痴非痴,愤极悲极”(胡浚源《楚辞新注求确》)。李白是“唯愿当歌对酒时,月光长照金樽里”(《把酒问月》),那种因失意怅惘的郁勃意绪,也是鼻息可闻的。苏轼此词作于丙辰年,时因反对王安石新法而自请外任密州。既有对朝廷政局的(...)
全诗共十句,除了“客行”二句外,所描写的都是极其具体的行动,而这些行动是一个紧接着一个,是一层深似一层,细致地刻画了游子欲归不得(...)
呀!则我这春意阑珊,莺老花残。一帘风,三月雨,五更寒。闪
呀!则我这春意阑珊,莺老花残。一帘风,三月雨,五更寒。闪
相思魂梦几时穷。洞房中。忆从容。须信别来,应也敛眉峰。好景良添怅望,无计与,一樽同。
第二层八句,通过具体的一户人家来展现这"人倍忙"的收麦情景。婆婆、儿媳妇担着饭篮子,小孙儿提着水壶,他们是去给地里干活儿的男人们送饭的。男人天不亮就下地了;女人起床后先忙家务,而后做饭;小孙子跟着奶奶、妈妈送饭时一齐到地里。她们是要在饭后和男人们一道干下去的。你看这一家忙不忙呢?"足蒸暑土气,背灼炎天光。力尽不知热,但惜夏日长。"这四句正面描写收麦劳动。他们脸对着大地,背(...)
须臾觅得又连催,特敕街中许然烛。
独行五首 其一拼音解读
《máo shī xù 》yún :“《běi mén 》,cì shì bú dé zhì yě 。yán wèi zhī zhōng chén bú dé qí zhì ěr 。”zhèng xuán jiān yuē :“bú dé qí zhì zhě ,jun1 bú zhī jǐ zhì ,ér yù kùn kǔ 。”sān jiā shī wú yì yì 。zhū xī 《shī jí chuán 》shēn lùn yún :“wèi zhī xián zhě chù luàn shì ,shì àn jun1 ,bú dé qí zhì ,gù yīn chū běi mén ér fù yǐ zì bǐ 。yòu tàn qí pín jù ,rén mò zhī zhī ,ér guī zhī yú tiān yě 。”dàn fāng yù rùn 《shī jīng yuán shǐ 》zé shuō :“《běi mén 》,xián zhě ān yú pín shì yě 。”xiàn dài xué zhě (rú gāo hēng 《shī jīng jīn zhù 》、chéng jun4 yīng 《shī jīng yì zhù )děng )yī bān dōu rèn wéi zhè shì yī shǒu xiǎo guān lì bú kān qí kǔ ér xiàng rén yuàn sù de shī 。cóng shī de yǔ yán kàn ,bìng méi yǒu “zhōng chén bú dé qí zhì ”huò “ān yú pín shì ”zhī yì ,jiù shuō wèi miǎn lìng rén gǎn dào yū qǔ ,jīn rén de “yuàn sù ”shuō zé jiě shì jiào wéi yuán mǎn 。shī zhōng de xiǎo guān lì gōng shì fán zhòng kē xì ,suī xīn qín yīng fù ,dàn shēng huó yī rán qīng pín 。shàng sī fēi dàn bú tǐ liàng tā de jiān xīn ,fǎn ér yī wèi gěi tā fèn pài (...)
cǐ cí shàng piàn wàng yuè ,jì huái yì xìng zhuàng sī ,gāo jiē hún máng ,ér yòu jiǎo tà shí dì ,zì jù yǎ liàng gāo zhì 。yī kāi shǐ jiù tí chū yī gè wèn tí :míng yuè shì cóng shí me shí hòu kāi shǐ yǒu de ——“míng yuè jǐ shí yǒu ?bǎ jiǔ wèn qīng tiān 。”bǎ jiǔ wèn tiān zhè yī xì jiē yǔ qū yuán de 《tiān wèn 》hé lǐ bái de 《bǎ jiǔ wèn yuè 》yǒu xiàng sì zhī chù 。qí wèn zhī chī mí 、xiǎng zhī yì chén ,què shí shì yǒu yī zhǒng lèi sì de jīng 、qì 、shén guàn zhù zài lǐ miàn 。cóng chuàng zuò dòng yīn shàng lái shuō ,qū yuán 《tiān wèn 》yáng yáng 170yú wèn de páng bó shī qíng ,shì zài tā bèi fàng zhú hòu páng huáng shān zé 、jīng lì líng lù ,zài chǔ xiān wáng miào jí gōng qīng cí táng yǎng jiàn “tú huà tiān dì shān chuān shén líng ”jí “gǔ xián shèng guài wù háng shì ”hòu “hē ér wèn zhī ”de (wáng yì 《chǔ cí zhāng jù ·tiān wèn xù 》)。shì qíng jǐng chù pèng jī dàng de chǎn wù 。lǐ bái de 《bǎ jiǔ wèn yuè 》shī zì zhù shì :“gù rén jiǎ chún lìng yǔ wèn zhī 。”dāng yě shì jí xìng qiǎn huái zhī zuò 。sū shì cǐ cí zhèng rú xiǎo xù zhōng suǒ yán shì zhōng qiū wàng yuè ,huān yǐn dá dàn hòu de kuáng xiǎng zhī qǔ ,yì shǔ “zhù xìng zhī zuò ”(wáng guó wéi 《rén jiān cí huà 》)。tā men dōu yǒu qǐ dé tū wū 、wèn dé lí qí de tè diǎn 。cóng chuàng zuò xīn lǐ shàng lái shuō ,qū yuán zài bù rù xiān wáng miào táng zhī qián jiù yǐ jīng shì “jiē hào hào mín ,yǎng tiān tàn xī ”(wáng yì 《chǔ cí zhāng jù ·tiān wèn xù 》),chù yú qíng gǎn mí kuáng de jīng shén zhuàng tài ,gù hē wèn qīng tiān ,“sì chī fēi chī ,fèn jí bēi jí ”(hú xùn yuán 《chǔ cí xīn zhù qiú què 》)。lǐ bái shì “wéi yuàn dāng gē duì jiǔ shí ,yuè guāng zhǎng zhào jīn zūn lǐ ”(《bǎ jiǔ wèn yuè 》),nà zhǒng yīn shī yì chàng wǎng de yù bó yì xù ,yě shì bí xī kě wén de 。sū shì cǐ cí zuò yú bǐng chén nián ,shí yīn fǎn duì wáng ān shí xīn fǎ ér zì qǐng wài rèn mì zhōu 。jì yǒu duì cháo tíng zhèng jú de (...)
quán shī gòng shí jù ,chú le “kè háng ”èr jù wài ,suǒ miáo xiě de dōu shì jí qí jù tǐ de háng dòng ,ér zhè xiē háng dòng shì yī gè jǐn jiē zhe yī gè ,shì yī céng shēn sì yī céng ,xì zhì dì kè huà le yóu zǐ yù guī bú dé (...)
ya !zé wǒ zhè chūn yì lán shān ,yīng lǎo huā cán 。yī lián fēng ,sān yuè yǔ ,wǔ gèng hán 。shǎn
ya !zé wǒ zhè chūn yì lán shān ,yīng lǎo huā cán 。yī lián fēng ,sān yuè yǔ ,wǔ gèng hán 。shǎn
xiàng sī hún mèng jǐ shí qióng 。dòng fáng zhōng 。yì cóng róng 。xū xìn bié lái ,yīng yě liǎn méi fēng 。hǎo jǐng liáng tiān chàng wàng ,wú jì yǔ ,yī zūn tóng 。
dì èr céng bā jù ,tōng guò jù tǐ de yī hù rén jiā lái zhǎn xiàn zhè "rén bèi máng "de shōu mài qíng jǐng 。pó pó 、ér xí fù dān zhe fàn lán zǐ ,xiǎo sūn ér tí zhe shuǐ hú ,tā men shì qù gěi dì lǐ gàn huó ér de nán rén men sòng fàn de 。nán rén tiān bú liàng jiù xià dì le ;nǚ rén qǐ chuáng hòu xiān máng jiā wù ,ér hòu zuò fàn ;xiǎo sūn zǐ gēn zhe nǎi nǎi 、mā mā sòng fàn shí yī qí dào dì lǐ 。tā men shì yào zài fàn hòu hé nán rén men yī dào gàn xià qù de 。nǐ kàn zhè yī jiā máng bú máng ne ?"zú zhēng shǔ tǔ qì ,bèi zhuó yán tiān guāng 。lì jìn bú zhī rè ,dàn xī xià rì zhǎng 。"zhè sì jù zhèng miàn miáo xiě shōu mài láo dòng 。tā men liǎn duì zhe dà dì ,bèi (...)
xū yú mì dé yòu lián cuī ,tè chì jiē zhōng xǔ rán zhú 。

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

须臾觅得又连催,特敕街中许然烛。
日永绣工,减却一线,节临短至。幸有杯盘,随分快乐,□得醺醺醉。寻思尘世,寒来暑往,冻极又还热炽。恰如个、脾家疟疾,比著略长些子。
李白此行是去扬州。他后来在《上安州裴长史书》说:“曩昔东游维扬,不逾一年,散(...)

相关赏析

在我的记忆里唱歌
文武朝臣不见过,银台门事竟如何?只为龙(...)
②潋滟(liàn yàn) :水(...)
除了从侧面摹写形象外,本篇还善于从侧面表达意图,这主要是指第三解罗敷夸夫的内容。对这段内容,人们有两种理解:一种认为诗中“夫婿”是罗敷实指其夫,另一种意见是罗敷虚设一夫,更有人断定这一段是诗中的糟粕。“夫婿”究竟是实指还是虚设,这是弄不明白的问题,不过这并不重要。重要的倒是应该弄清楚:罗敷当时为何要讲这番话?意图何在?她集中夸赞自己丈夫的尊贵和美好,这显然是有明显的针对性。因为调戏她的是一位怀有特殊优越感的太守,罗敷说自己丈夫尊贵,则使其优越感变得可笑;又因为太守看中她的是美色,罗敷说自己丈夫美好,实际上是说只有丈夫才可以与自己相配。罗敷这段话句句夸夫,而客观上又句句奚落太守,这正是全诗侧面写法的又一次运用。诗歌的喜剧效果主(...)
“新酒”两句。转而直接抒情,情感的内涵由惜春转向怀人,并通过以酒遣愁的细节强化这种情感。“又添”两字,加强语气,径直道出因怀人而中酒频仍。“残酒困”,是从“残花中酒”,又是去年病“生发而来。全句与”借酒浇愁愁更愁“的意思接近。”不减“两字,作一回旋。虽说所思远道,只能以酒消愁,而离恨却并不因为分别时间久长而稍有减退。这样,语气更显得委婉,而语意也深入了一层。

作者介绍

邓良佐 邓良佐邓良佐,字德成。从化人。明神宗万历七年(一五七九)举人,官知州。清温汝能《粤东诗海》卷三八有传。

独行五首 其一原文,独行五首 其一翻译,独行五首 其一赏析,独行五首 其一阅读答案,出自邓良佐的作品

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。五淦诗词网网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | http://www.piscines-jardins-loisirs.com/t14Ew2/wx0r0sFrey.html